Còn sống tối đa được 7 ngày
Gặp ông Chín Chạy (Ngô Ngọc Chạy, SN 1955, ngụ khu phố 5, thị trấn Mỏ Cày, huyện Mỏ Cày Nam, tỉnh Bến Tre), sẽ khó có ai tin là người đàn ông này đã từng mắc ung thư giai đoạn cuối và nhiều chứng bệnh nan y khác. Bởi ông khá phương phi, mạnh khỏe. Chỉ khi ông đưa ra bệnh án của Bệnh viện Chợ Rẫy TP. HCM - nơi đã đưa ra nhận định ông chỉ sống được tối đa 7 ngày sau khi xuất viện (vào ngày 24.4.2013), nhiều người mới giật mình.
Ông Chín Chạy cùng lúc bị ung thư gan di căn, ung thư phúc mạc, loét dạ dày tá tràng, bướu tuyến ống dạ dày, giãn tĩnh mạch thực quản F1, nhiễm HP. Cười khà khà, ông Chín Chạy kể: “Đầu năm 2013, tui đang mạnh khỏe đột nhiên bị đau bụng dữ dội, bụng căng cứng. Đến bác sĩ tư ở thị trấn khám, ổng nói tui bị trướng hơi, không có gì phải lo và cho thuốc uống. Nhưng tui uống thuốc 1 tuần không hết, vợ tui đành phải đưa tui đến Bệnh viện Đa khoa khu vực Cù Lao Minh (huyện Mỏ Cày Nam), rồi lại chuyển qua Bệnh viện Nguyễn Đình Chiểu (TP. Bến Tre) khám bệnh”.
Tại cả 2 bệnh viện, các bác sĩ thăm khám cho ông Chín xong là cho về, không nói gì cả, nên ông Chín không biết là mình bị bệnh gì. Ông chỉ thấy vợ ông mặt mày buồn hiu, nhưng cũng không nói cho ông biết bác sĩ đã nói gì với bà.
Đi bệnh viện về, những cơn đau bụng của ông Chín ngày càng trầm trọng. Bụng ông ngày càng to ra. Lúc đó, một người cháu của ông Chín là bác sĩ đang công tác ở TP.HCM, nghe chuyện nên yêu cầu gia đình phải đưa ông lên Bệnh viện Chợ Rẫy TP.HCM khám, chữa bệnh ngay. Sau khi nhập Bệnh viện Chợ Rẫy, ông Chín Chạy được cho làm các xét nghiệm, siêu âm, chụp X-quang, chụp cắt lớp… Nhưng các bác sĩ cũng không nói ông bị bệnh gì. Chỉ biết, 12 ngày sau họ cho ông Chín xuất viện.
Ông Chín kể: “Tui thấy vợ tui buồn lắm, nhưng hỏi bả là tui bị bệnh gì thì bả không nói. Lúc nằm trên xe cứu thương từ TP. HCM về Bến Tre, tui mới kêu vợ đưa cho xem giấy ra viện và tá hỏa khi thấy mình bị ung thư gan thời kỳ cuối. Hèn chi bác sĩ cho về. Lúc này vợ tui mới cho biết, đứa cháu làm bác sĩ của tui sau khi xem bệnh án, đã nói tui còn sống tối đa... 7 ngày”.
Về đến nhà, ông Chín Chạy hoàn toàn gục ngã, sức khỏe rất yếu, đi đứng không vững, những cơn đau hành hạ suốt ngày đêm. “Vòng bụng của tui lúc bình thường đo 96cm, khi từ bệnh viện về nó lên đến 114cm. Mỗi ngày tui ăn không được 1 muỗng cơm, chỉ uống nước đường với đá lạnh cầm cự”, ông Chín kể. Khi đó, gia đình ông Chín Chạy đã chuẩn bị sẵn sàng hậu sự cho ông: Vị trí đất chôn cất đã chọn, chiếc quan tài 12 triệu đồng đã được đặt làm, bức ảnh thờ khổ lớn đã làm xong, những món đồ liên quan đến tang lễ đã được vợ ông lo sắm sẵn. Bà con lối xóm hay tin ông Chín khó bề qua khỏi, nên cũng kéo đến nhà thăm viếng nườm nượp…
Chiến thắng “thần chết” một cách ngoạn mục
Anh Cao Văn Kiên (một người hàng xóm của ông Chín) nói: “Hồi đó tui cứ tưởng ông Chín không qua khỏi. Nhưng thấy ổng dùng cóc mà bệnh tình thuyên giảm nên tui tình nguyện đi mua cóc về cho ổng làm thuốc. Có những lúc tui phải chạy xe gắn máy qua tận huyện Bình Đại mua cóc với giá 130.000 – 150.000/kg”.
Trong lúc nằm chờ chết, ông Chín Chạy chợt nhớ ông có sưu tầm được bài thuốc nói có thể hết bệnh ung thư nhờ uống con cóc. Ông Chín nói: “Lúc đó tui nghĩ, trước sau gì cũng chết, nên tui nói với người thân cứ thử tìm con cóc làm thuốc như người ta chỉ, uống xem sao. Đàng nào tui cũng chết, biết đâu phước chủ may thầy lại hết bệnh”.
Chiều ý ông, người nhà chạy khắp nơi tìm mua cóc. Hai ngày đầu tiên, mỗi ngày ông Chín nuốt 6 cái mật cóc sống, đến ngày thứ 3 thì nuốt 9 cái mật cóc. Sau đó ông Chín dặn người nhà mổ bụng con cóc bỏ ruột, bao tử, trứng - những thứ được cho là có chứa chất độc. Còn da, thịt, xương và các phần nội tạng còn lại của con cóc được bó vào nồi đất nướng thành than, sau đó dùng cối xay tiêu xay nhuyễn, bỏ vào bình cho ông dùng hàng ngày. “Lúc đó tui dùng mỗi ngày 9 con cóc. Điều kỳ lạ là qua ngày thứ 8, tui vẫn còn sống chứ không chết! Tui nghĩ chắc là có công hiệu, nên tiếp tục uống”, ông Chín nhớ lại.
Nhờ dùng cóc mà những cơn đau nhức trong bụng của ông Chín lui dần |